Tôi đã bắt đầu thực hiện ý tưởng này từ cuối năm 2014. Nó được bắt nguồn sau nhiều lần đi trên cầu bộ hành ngay trước cổng cơ quan cũ. Mỗi khi đứng trên cầu nhìn xuống, tôi thấy một cảm nhận khác hẳn lúc đứng nhìn từ bên đường hay ngay cả từ các toà nhà. Bởi vì chiếc xe chỉ cách vài mét dưới chân mình, lướt qua rất sống động trên mặt đường. Không khác gì một chân dung nổi bật trên phông nền màu xám.
Năm 2016, khi xem qua bộ ảnh chụp các xe chở hàng rong (“Merchants in Motion”) của Loes Heerink với bố cục tương tự, tôi nghĩ nếu mình có làm tiếp thì cũng phải có điểm gì đó khác biệt. Và những bộ tranh tứ bình đã cho tôi một gợi ý. Về mặt thị giác, việc sắp xếp 4 ảnh như vậy sẽ tạo ấn tượng mạnh mẽ hơn cho người xem. Về mặt nội dung, cách thể hiện này cho thấy tình huống rõ ràng không phải là một hiện tượng đơn lẻ, ngẫu nhiên mà nó là chuyện phổ biến, lặp đi lặp lại, ít nhất là bốn lần. Tuy nhiên, để có thể thực hiện điều này, tôi sẽ phải mất thêm nhiều thời gian hơn và vất vả hơn so với cách thông thường.
Các chủ đề được xác định nhờ kinh nghiệm thực tế và không ít chủ đề nảy sinh trong quá trình chụp. Mỗi lần đi chụp, thay vì thấy gì chụp nấy rồi chọn lọc sau, tôi thường tập trung vào một vài chủ đề nhất định. Nhờ thông thuộc địa bàn, nắm bắt được sự phân bố dân cư, thói quen đi lại và bố trí giao thông, nên thay vì phải dựa hoàn toàn vào sự may mắn, tôi có thể khoanh vùng địa điểm và thời gian để có tình huống phù hợp với chủ đề.